LỜI MỞ ĐẦU
Uhm. Xin chào. 你好。
Chủ đề như tên phía trên. Làm sao để đậu HSK5 trong vòng 10 tháng kể từ ngày đầu tiên bắt đầu học tiếng Trung. Cần phải xác định trước hai chuyện: một, điểm bắt đầu là không có gì cả, tôi nhớ lúc điểm bắt đầu của tôi là, tôi nghĩ rằng 1-2-3 trong tiếng Trung đọc là dát-dị-sám... có nghĩa là, một chữ bẻ làm đôi cũng không biết ấy. Hai, điểm cuối, là đậu HSK5. Phải biết là 180 điểm là đủ để đậu HSK5 rồi, tôi không chịu trách nhiệm nếu như người đọc muốn đậu thủ khoa đâu...
Và còn một điều quan trọng nữa, cái vụ 10 tháng ấy, thực ra là tôi câu like, thu hút sự chú ý thôi. Đúng là tôi học 10 tháng đậu HSK5 thật. Thề.
Nhưng mà, mỗi ngày tôi bỏ ra ít nhất là 3 tiếng đồng hồ hoàn toàn tập trung học tiếng Trung, ngày nào cũng vậy, kể cả thứ bảy và chủ nhật. Nghĩa là, cái tiêu đề phải nói như vầy, 900++ giờ học tiếng Trung và đậu HSK5.
Cái 900 giờ đó khác với 10 tháng, khác xa. Tôi khẳng định là khác rất xa. Xa như đường đến trái tim của crush vậy. Xa như đường đến vòng tay của idol vậy.
Trong cuốn Thành thạo ngoại ngữ mãi mãi (có thể tìm bản PDF trên mạng rất dễ dàng), tác giả có kể ra nguyên tắc 10.000 giờ. Nếu bạn muốn thực sự thành thạo bất kỳ môn gì trong cuộc đời này, từ lướt ván, chăm mèo, nấu ăn, sửa cống, chơi piano, thổi kèn (trumpet, saxophone hay harmonica ấy) hay múa ballet... bạn cần 10.000 giờ. Tôi làm thử phép toán đơn giản, nếu giả dụ mỗi ngày bỏ ra 1 giờ để làm, thì một năm là 365 giờ, và 10 năm thì là 3650 giờ, nghĩa là cần 30 năm để thành thạo. 30 năm, tôi không biết với bạn thì sao chứ với tôi thì quá dài, cho nên biện pháp duy nhất là tăng thời gian mỗi ngày lên, thay vì một giờ, thì thành ba giờ, vậy thì chỉ cần trong 10 năm, tôi sẽ thành thạo thứ gì đó.
Well.
Đọc tới đây mà bạn còn thấy có thể theo nổi, thì chúng ta tiếp tục. Còn thí dụ như bạn mong muốn cái gọi là 10 tháng đó, nghĩa là, 2-4-6 mỗi ngày 1 tiếng rưỡi, thì thực lòng mà nói, hơi khó.
Vì mỗi con người chỉ sống được trung bình là 90-100 năm nếu sức khỏe tốt và không có những thói quen xấu như bia rượu thuốc lá và cà khịa, nên thí dụ như ngoài món tiếng Trung ra, bạn thích học thêm tiếng Lào, thì bạn cần phải rút ngắn thời gian học tiếng Trung lại, để có thêm thời gian học tiếng Lào, chứ, mất 30 năm học tiếng Trung thì còn bao nhiêu năm nữa đâu mà học tiếng Lào, huống hồ là tiếng Đức hay tiếng Thái? Đúng không?
Điểm cuối, là HSK5. Tôi khẳng định là phải thi. Nếu giả dụ học cho biết, học cho vui, thì thôi chúng ta cũng không thuộc về nhau đâu. Dừng lại thì hơn.
Tại sao phải thi?
Tại sao phải thi?
Bởi vì cuộc đời này là một cái bãi hoang mông lung đến nỗi thậm chí trọng lực cũng không có, chẳng có gì neo bạn lại đâu nếu bạn không tự tạo cho mình những cái mỏ neo. Cũng như hôn nhân, bạn bè, gia đình và những kiểu quan hệ vốn là cái bảng chỉ dẫn để người ta biết họ đang ở đâu, những tấm bằng cũng vậy. Nó giống như bạn đi tới cái mốc đánh dấu cực tây của đất nước rồi dùng bút xoá đề lên trên đó rằng: nguyễn văn tèo tôi đây đã đặt chân đến cái chỗ này. À có lẽ nên dùng ví dụ đỡ kém văn hoá hơn. Nhưng chắc bạn đã hiểu đại khái, rằng, nguyên tắc để thành công trong một thứ gì đó, là làm cho xong từng điều nhỏ nhặt một, nguyên tắc để đến đích là bước cho xong từng bước chân nhỏ một. Bạn đặt chân trước lên một bước, sau đó ưỡn ẹo nhún nhảy ca hát ăn mừng, thì cái chân còn lại lắm khi vẫn ở chỗ cũ đấy, đấy không phải một bước chân, đấy là nửa bước chân.
Để tôi kể cho bạn nghe.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng lặn ngụp trong cái suy nghĩ là mình thì cần gì bằng cấp, mình chỉ cần nghe nói trơn tru là được, tôi không biết rằng mình trượt dài trong cái mớ hỗn độn mà những kiến thức chụp giựt chen lẫn với sự lười biếng và những món tự thưởng, dồn đống lại với nhau tạo thành đống rác. Tôi không muốn tạo nên những cái đống rác đó, tôi muốn có cái gì để đánh dấu những ngày tháng này, những nỗ lực này, một cái gì có thể cân đo đong đếm được, có thể thấy bằng mắt thường, sờ được ngửi được nghe được và liếm được. À thì cũng không nhất thiết phải liếm được. Và tôi nghĩ, còn gì khác ngoài một tấm bằng, một tấm bằng phổ thông đại chúng công nhận. Dù chính tôi cũng chẳng tin có ngày mình cần dùng tấm bằng đó để chứng minh với ai, ngoại trừ chính mình. Lẽ dĩ nhiên là bạn không thể nào đưa cho một người Trung Quốc tấm bằng HSK5 sau đó yêu cầu họ phải hiểu những gì bạn nói. Nhưng bạn phải có nó. Vì nó cho bạn biết bạn đang ở đâu trong cái bể học vấn như cái hoang mạc không điểm cuối ấy. Nó là cái đích mà dù bạn có bá đạo như thế nào đi chăng nữa, bạn cũng phải có cho riêng mình.
Và vì lẽ đó, dĩ nhiên là tôi chẳng bao giờ đồng ý với chuyện “chỉ học pinyin”, tôi nghe rất nhiều người comment trên các trang dạy tiếng Trung rằng họ chỉ muốn học pinyin thôi, xin bản pinyin của các từ vựng để học. Tôi chưa gặp một người thành công trong việc học tiếng Trung bằng phương pháp pinyin cả. Có lẽ là họ có thành công theo cách của họ đấy. Nhưng tôi tin là, đã học thì hãy trở thành người biết chữ, học xong, nghe được nói được nhưng không đọc được viết được, khác gì kẻ mù chữ?
Nói nhỏ cho bạn nghe một chuyện nữa, bạn tin không. Thời điểm viết những dòng này thì tôi chưa lấy được bằng HSK5 đâu. Nhưng thời điểm publish những dòng này, tôi đã lấy được rồi.
Thôi thì, fake it until you make it. Cứ giả bộ mọi chuyện là thật cho đến khi nó là thật (hoặc đến khi người ta phát hiện ra rằng mình giả bộ).
Còn một điều nữa, do lúc trước khi học tiếng Trung tôi đã tra rất nhiều thông tin kinh nghiệm trên mạng, và thường xuyên gặp kiểu bài: bí kíp học tiếng Trung cấp tốc, hay bí kíp thành cao thủ tiếng Trung, hay làm sao để đậu HSK trong vòng 1 năm học, blah blah... Và tất cả các bài viết đó đều PR cho một trung tâm tiếng Trung nào đó, một phương pháp học ABC nào đó mà bạn phải bỏ tiền ra mua.
Điều đó đã làm tôi mất niềm tin với cuộc đời này. Đồ lừa đảo. Vậy thì viết ra ngoài đề cho rồi. Xạo xạo.
Cho nên, bài này, và những bài sau nữa nếu tôi duy trì được cái động lực này, là phương pháp TỰ HỌC Ở NHÀ hoàn toàn miễn học phí. Dĩ nhiên phải tốn tiền mua vài cái phần mềm và vài cuốn sách, trước khi bạn nghi ngờ thì, ê tôi không có bán, thề luôn, tôi không có bán cái gì cả, cũng không nhận tiền PR cho bất kỳ thứ gì mà tôi khuyên bạn là nên mua cả, nguyên tắc duy nhất là: tôi đã dùng, tôi thấy hiệu quả, tôi giới thiệu. -done-
Dĩ nhiên là tôi sẽ giới thiệu thêm vài người thầy người cô trên youtube mà tôi đã tham khảo trong những ngày học tiếng Trung. Well, kiến thức online miễn phí mà, sao lại không học theo?
Và nói điều cuối cùng, tôi trình bày không có tốt lắm, tôi nói rất nhiều, lắm lúc đang nói bí kíp học thì tôi sẽ chuyển qua kể chuyện sáng nay ăn gì...
Xin lỗi trước vì điều đó.
Cho nên mới có cái phần này tồn tại:
TLDR: tóm tắt nội dung trong trường hợp tôi đã quá lê thê và bạn thì không muốn đọc những éo le trong cuộc đời tôi mà chỉ muốn đọc cái bí kíp thôi.
1/ 10 tháng có nghĩa là 900 giờ, mỗi ngày 3 tiếng đồng hồ học.
2/ Dành cho những người không biết một chữ tiếng Trung nào, biết rồi cũng không sao.
3/ Điểm đến cuối cùng là đậu HSK5, không phải HSKK, không phải "có thể giao tiếp trơn tru với người bản địa Trung Quốc", "có thể đánh hàng Trung Quốc giá rẻ", càng không phải đậu thủ khoa.
4/ Không tiếp hội "học pinyin thôi có được không". Tuyệt đối không đón tiếp. Chỉ học pinyin thôi để nghe nói gì đó là lựa chọn của bạn, tôi tôn trọng điều đó. Nhưng tôi ghét nó. Không có mâu thuẫn giữa việc tôn trọng một thứ mà vẫn ghét nó.
5/ Trong trường hợp bạn không đọc cái tựa bài, đây là dành cho những người TỰ HỌC.
Ad viết chuẩn quá, đôi khi mình học mà cảm thấy cứ như này chắc bạc đầu, nhưng vì thích học ngoại ngữ nên mình chẳng muốn bỏ (cơ mà trình độ của mình không hề cao, cứ như thể việc thích học và việc học giỏi chẳng hề liên quan vậy).
Trả lờiXóaTrước đây mình cũng đã từng nghĩ, học sao cho chỉ cần có thể sử dụng được là ok, giờ đâu có cần thi lấy bằng, quan trọng gì bằng cấp. Nhưng cứ như thể được khai sáng sau khi đọc bài viết, có lẽ mình cũng cần xem lại bản thân và nên đi thi coi sao. Tiếc là chỗ mình là TP nhỏ nên chưa có chỗ thi, và mình cũng chưa cần thi lên HSK5 như ad (nói thẳng là trình chưa tới), nên có thể mình sẽ bắt đầu với HSK 3 chăng? :D
Anyway, cảm ơn ad một lần nữa về những bài viết tâm huyết này!
Chào bạn. Mình thấy bạn không trả lời cái blog này lâu lắm rồi. Không biết bạn có thấy đọc được những dòng này không. Mình vừa kết thúc bộ Hotsearch bạn dịch và vừa ghi comment bên đó. Thực sự bạn dịch rất hay nên mình mới tò mò về blog và khi nhìn thấy cái tag "Tự học tiếng Trung" mình sáng cả mắt. Mình chưa đọc hết series này, mới lướt qua phần 1, nhưng chỉ muốn gật gật đầu về những suy nghĩ của bạn. Bản thân mình bắt đầu tự học tiếng Trung qua mạng cách đây 3 năm nay. Trình tự đánh giá hiện tại là HSK3. Mình bắt đầu học với ước muốn đọc được novel của Priest (idol của mình). Nhưng thật xấu hổ khi so với bạn, không thể dành đủ thời gian 3 giờ mỗi ngày như bạn, mà nhiều khi cuộc sống cuốn đi cũng không phải ngày nào cũng cày cuốc. Đọc những tâm sự và kinh nghiệm của bạn thấy cũng thật là được truyền động lực. Cảm ơn bạn rất nhiều :)
Trả lờiXóa