Hơn bốn giờ chiều máy bay của Phí Khả đáp
xuống thành Đông Minh.
Lúc ra khỏi sân bay, bị các fan đón cậu và
các phóng viên phỏng vấn vội vàng vây quanh. Phí Khả giật mình, cậu còn chưa từng
trải qua tình huống như vậy bao giờ.
Mọi người đều giơ lên điện thoại, máy chụp
hình, các bạn nữ luôn chạy theo cậu đi về phía trước, không ngừng nói chuyện với
cậu.
“Khả Khả, anh vất vả rồi!”
“Quay phim điện ảnh có phải là đặc biệt vất
vả không, em thấy anh gầy đi nhiều!”
“Ca ca, cố lên, những người trên mạng nói
láo kia rất là tệ!”
“Không sai! Tụi em đều biết là nói láo,
anh đừng để bị ảnh hưởng tâm tình, vui vẻ lên nha!”
Phí Khả không biết lời nói láo nào, còn
cho rằng là tin tức nói cậu và Lục Hình Văn là kết hôn giả. Cho đến khi có một
người giống như phóng viên, đưa micro đến trước mặt Phí Khả, la lớn: “Phí Khả,
nghe nói anh và Lục Hình Văn ở trường quay chia phòng ở, đồng thời ở chung vô
cùng lãnh đạm. Trên mạng tiết lộ là tình cảm của hai người đã rạn nứt, thậm chí
có người nói là hai người kết hôn giả, xin hỏi có phải thật không?”
Bào Tiểu Thụy còn chưa kịp kéo người đó
đi, những bạn nữ đang vây quanh đều nổi giận rồi.
“Anh có biết lịch sự chút nào không vậy?!”
“Không biết lịch sự thì về nhà mà kêu mẹ anh
dạy lại đi!”
“Coi LOOK nữ hài chúng tôi là không khí
à?!”
Miêu Hân vội vàng chạy ra phía trước:
“Không có chuyện đó, chúng tôi vừa xuống máy bay, không rõ trên mạng nói cái
gì. Nhưng mà chuyện ở phim trường, xin đi hỏi đạo diễn và đoàn phim.”
Người đó vẫn chưa bỏ cuộc: “Vậy là chia
phòng ở là thật sao?”
Miêu Hân nở một nụ cười chuyên nghiệp,
trong lòng nghĩ tên này bị điếc sao? Hay là lúc học tiểu học thi rớt ngữ văn?
“Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người, các bạn
vất vả rồi, nhanh về nhà nghỉ ngơi thôi, chú ý an toàn nha!” Miêu Hân cản trước
mặt Phí Khả, sử dụng toàn lực mà đẩy đoàn người về phía trước.
Đến khi chen ra khỏi sân bay, lên xe bảo mẫu,
Miêu Hân lập tức lấy điện thoại ra.
Top 1 hot search: # Lục Hình Văn Phí Khả
chia phòng ở#
[Một nhân viên công tác trong nội bộ đoàn
phim ở trường quay đã bí mật tiết lộ, trong đoàn của người đó có một cặp đôi vô
cùng nổi tiếng năm nay, đã từng lên chương trình thực tế, nhân được vô số fan
CP, trong đó có một người dựa vào chuyện tình cảm này mà một năm lượng fan tăng
lên mấy triệu! Kết quả, lúc quay phim trong đoàn, hai người ở khách sạn căn bản
không ở chung một phòng, không chỉ là phân phòng ngủ, trên phim trường cũng vô
cùng lãnh đạm, rất ít nói chuyện với nhau. Cậu ấy tỏ ra trong nội tâm rất đau
thương a, trước đây chỉ biết là giới giải trí giả tạo, không ngờ là giả đến độ
này!]
Bình luận bên dưới xôn xao như trước.
[Doanh tiêu hào xin đừng gây scandal nữa]
[LOOK nữ hài nóng nảy mắng người tại chỗ]
[Hả? Người ta có nói là phu phu nhà LOOK
sao mấy người lại ra nhận giùm vậy?]
[Quá rõ ràng rồi, còn có thể là ai? Lên
chương trình thực tế, một người vốn dĩ là mờ nhạt, dựa vào việc ôm được đùi lớn
mà tăng mấy triệu fan --- Đây không phải Nữu Hổ Lộc. Khả của chúng ta sao.]
[Nói thật, tôi quá là respect Phí Khả. Tôi
luôn cho rằng cậu ta và Lục Hình Văn là kết hôn giả, nhưng vòng giải trí mà, mọi
người đều biết, mỗi ngày đều sống dưới một mái nhà, lại là một tiểu thịt tươi. Ảnh
đế vừa lúc thất tình, sao có thể không ăn sạch cậu ta được? Nghe nói những người
có sở thích đặc biệt đó dục vọng đều đặc biệt mãnh liệt…. kết quả, thế mà lại
phân phòng mà ngủ? Thật sự bái phục rồi, không tự mình bò lên giường, còn có thể
làm cho ảnh để phải cho mình tài nguyên! Thần tượng của tôi mà có được một nửa
IQ của Phí Khả thì tốt quả rồi.]
[Tôi
cười phun, Du Vân toàn thân bị thương, kết quả là ảnh đế còn không xé cho hắn
được một cái tài nguyên tốt nào. Quỳ xin Phí Khả mở lớp dạy học, dạy mấy người
trong giới giải trí làm sao ôm được cái đùi lớn của kim chủ đi.]
[Antifan quả thật là mắt vừa mù mà não
cũng tàn. Tùy tiện dựa vào một cái doanh tiêu hào nói thì liền cho là thật? Bây
giờ đẳng cấp của các trang giải trí này thật sự quá thấp, video cũng không có,
hình chụp cũng không có, nói một câu “tiết lộ”, cũng dám gáy cúc cu?]
[Một năm hơn rồi, chứng nhận kết hôn cũng
có rồi, chương trình cũng lên rồi, cẩu lương của phát rồi. Vậy mà vẫn có nhiều
người lựa chọn phương án làm não tàn….]
[Tỷ muội nhà LOOK, đừng để cho doanh tiêu
hào tăng độ hot, đừng để bọn họ đạt được KPI]
Miêu Hân xem xong, gọi điện thoại cho
Phùng Kiệt.
Phùng Kiệt nghe máy rồi nói: “Anh cũng
đang muốn gọi điện thoại cho em, được rồi, không sao, không cần phản ứng. Anh vừa
phát thông cáo cho đoàn phim đường Phổ Khê, đã nói chuyện xong với Lâm đạo rồi.
Tối nay tài khoản chính weibo của bọn họ sẽ phát tin, nhân tiện tăng độ hot cho
bộ phim. Ayo, dùng tiền của người rồi mua độ hot cho mình, đã!”
Miêu Hân: “Có cần kêu thủy quân làm một đợt
bình luận không, áp chế bớt mấy bình luận của antifan xuống?”
Phùng Kiệt đắc ý vui vẻ: “Lãng phí tiền bạc
làm cái gì chứ? Trước đây sợ bị người ta phát hiện ra manh mối, bây giờ hai người
họ đâu phải là đóng kịch nữa, là thật sự phát cẩu lương mà, còn sợ cái gì nữa?
Tùy ý bọn họ muốn nói gì thì nói. Thông cáo phát ra, đều phải câm lại hết. Cảm
ơn antifan, vì chúng ta mà vất vả. Hy vọng phòng vé năm sau đại thắng, nếu
không ông chủ của chúng ta thật sự là sẽ phá sản.”
Miêu Hân: “…….. Nghiêm trọng như vậy?”
Phùng Kiệt thở dài: “Anh nghĩ cái bộ phim
nghệ thuật mà ông chủ anh đầu tư chắc chắn là lỗ nặng rồi, có cầm được bao
nhiêu giải thưởng thì cũng sẽ lỗ nặng.”
Miêu Hân cúp điện thoại, phát hiện Phí Khả
căn bản không có quan tâm mình lại lên hot search, còn đang lạch cạch gõ chữ.
Cách nhau một chỗ ngồi, Miêu Hân có thể nhìn thấy Phí Khả gõ một đoạn chữ thật
dài, sau đó lại chậm chậm xóa hết, chỉ chừa lại một câu.
Miêu Hân đoán là biết cậu đang nhắn tin
cho ai, hận rèn sắt không thành thép mà nói: “Em với Lục ảnh đế lại lên hot
search, em cũng không quan tâm một chút!”
“Uhm.” Phí Khả nói một tiếng, tỏ ý biết rồi.
Miêu Hân: “……..”
[Có thể chứng minh: Em tới rồi.]
[Lục: Ừ.]
[Có thể chứng minh: Hôm nay đã quay xong rồi
sao?]
Phí Khả cảm thấy kỳ lạ, phần quay ngày hôm
nay sao mà kết thúc sớm thế? Trong lúc quay phim, dù cho là đang nghỉ ngơi, Lục
Hình Văn cũng không xem điện thoại.
Nhưng sau đó Lục Hình Văn không nhắn tin
trả lời nữa, cho đến tận khi Phí Khả về đến nhà, mới trả lời.
[Lục: Không, hôm nay có cảnh đêm.]
[Có thể chứng minh: Vậy được rồi.]
[Lục: Ngoan.]
Phí Khả nhìn thấy chữ “ngoan” này, không
biết tại sao, lòng bàn tay đổ mồ hôi. Giống như ngày đó Lục Hình Văn hôn cậu, từ
tai, hai má, trên môi, trên cổ, rồi lúc hôn đến lòng bàn tay của cậu, loại cảm
giác cả trái tim tê dại đó.
Ăn cơm xong, Phí Khả tắm táp xong, đi
loanh quanh trong căn nhà to lớn.
Tiếp theo cậu sẽ có nửa tháng nghỉ ngơi,
cuối tháng công việc cũng rất nhẹ nhàng. Nửa năm sau có nhận bộ phim truyền
hình nào không vẫn chưa quyết định, Hân tỷ nói cậu nghỉ ngơi cho tốt, qua mấy
ngày nữa sẽ đưa kịch bản đến cho cậu xem và chọn lựa.
Phí Khả lần đầu tiên nghiêm túc quan sát
toàn bộ căn nhà.
Tâm trạng cậu hoàn toàn khác với lúc trước.
Cậu ở trong phòng sách của Lục Hình Văn đi
tới đi lui một lúc, ngắm nhìn sách trên giá sách của Lục Hình Văn. Đều là kịch
bản, sách văn học hí kịch, cái loại tiểu thuyết, liên quan đến biểu diễn, thậm
chí còn có sách tâm lý học.
Cậu lại ngồi vào cái ghế mà Lục Hình Văn
hay ngồi, bật đèn bàn, tưởng tượng bộ dáng Lục Hình Văn ngồi đọc sách trong
này.
Cậu muốn nhắn tin cho Lục tiên sinh, nhưng
sợ làm phiền đến việc quay phim của Lục tiên sinh.
Cậu nhớ tới lời Hân tỷ, lên mạng xem một
chút, phát hiện trang weibo chính của đường Phổ Khê đã phát thông cáo rồi.
[Hôm nay sau khi xong việc, phát hiện trên mạng có nhiều bình luận không
hay. Lâm đạo đặc biết để cho admin lên đây nói chuyện với mọi người một chút, Lục
Hình Văn tiên sinh và Phí Khả tiên sinh lúc quay phim, vì để diễn tốt hơn vai
“Tiểu Hòa” và “Lý Tề”, nghe theo yêu cầu của đạo diễn, tách ra ở riêng, đồng thời
trên phim trường hạn chế tối đa nói chuyện với nhau. Đây là vì mối quan hệ đặc
thù của các nhân vật trong phim, cũng là yêu cầu của đạo diễn, vì để cho một diễn
viên mới như Phí Khả có thể 100% hoàn thành nhân vật Tiểu Hòa. Lâm đạo hy vọng
diễn viên chuyên nghiệp, nghiêm túc, đừng để những kẻ có tâm suy đoán, bẻ cong
vấn đề! Đồng thời cũng mong mọi người cùng chờ đợi <Số 32 đường Phổ Khê>,
năm sau sẽ ra rạp!]
LOOK nữ hài đời đến khi weibo chính này
phát tin, lập tức xông ra khống chế bình luận.
[Tại sao có mấy người bị đánh vô trong mặt cả năm rồi, vẫn cứ chăm chăm
mà bôi đen LOOK CP, sau đó liên tục bị đánh vô mặt điên cuồng như vậy?]
[PR lại xuất hiện rồi.]
[Lầu trên, mẹ cậu sao không xuất hiện để quản cậu?]
[LOOK nữ hài hung ác mắng người tại chỗ.]
[Ai bịa đặt trước?]
[Các chị em hãy bình tĩnh, chúng ta không nên để cho antifan cảm giác tồn
tại. Chỉ nên quan tâm con trai Khả Khả của chúng ta thôi! Thế mà lại chịu tách
ra cùng chồng hu hu hu hu vì diễn xuất vì chuyên nghiệp a~]
[Haha, chia phòng ngủ là chuyên nghiệp? Tôi thấy “chuyên nghiệp” năm nay
coi bộ tiêu chuẩn cũng thấp quá đi.]
[Tóm lại vẫn là chuyên nghiệp hơn mấy người đọc lời thoại thành 1234.]
[Xin các vị tỷ muội đừng đem bảo bối Khả Khả ra so sánh với mấy người đó
được không? Đâu có cùng một level đâu. Mỉm cười.jpg]
[Bây giờ tôi muốn đi xem đường Phổ Khê quá! Cầu mọi người nhanh nhanh
cho ra rạp đi!]
[Mối quan hệ đặc thù của Tiểu Hòa và Tề ca rốt cuộc là có bao nhiêu đặc
thù a? Trong đầu tôi gào thét quá nhiều thứ không tốt a~]
[Bổn LOOK nữ hài năm sau phim ra nhất định sẽ nhào đi coi đầu tiên!]
….
Lúc trước Phí Khả nhìn thấy những bình luận
này cũng không có cảm giác gì, nhưng bây giờ nhìn mọi người gọi một chữ LOOK,
trong lòng cư nhiên…. có chút vui vẻ.
Phí Khả nghĩ
nghĩ, tắt weibo, nhắn tin cho Lục Hình Văn.
[Có thể chứng minh: Xong việc chưa?]
Đợi mười mấy phút sau, Lục Hình Văn cũng
chưa trả lời. Phí Khả đứng dậy, đi vào phòng nghe nhìn.
Phòng nghe nhìn là nơi mà Lục Hình Văn
thích nhất, chỉ sau phòng sách. Bên trong có mấy cái kệ, đều để đầy các loại
phim ảnh, phim kịch, kịch nói.
Phí Khả đi qua đi lại trước cái kệ, cuối
cùng chọn một bộ phim mà Lục Hình Văn đóng chính, bỏ vào máy phát, bắt đầu xem.
Đây là một bộ phim văn nghệ rất dài, Phí
Khả hôm nay đi về hơi gấp, có chút mệt, phim còn chưa xem hết, bất tri bất giác mà ngủ mất.
Cậu là bị điện thoại của Lục Hình Văn gọi
dậy.
Cậu xem thời gian, đã hơn mười một giờ rồi.
Cậu nhận điện thoại, giọng nói có chút mơ
hồ, Lục Hình Văn hỏi: “Ngủ rồi sao? Anh đánh thức em à?”
“Đang ở nhà xem phim, không cẩn thận ngủ mất…..”
Giọng nói của Lục Hình Văn mang theo ý cười:
“Là bộ phim nào buồn chán đến như vậy?”
Phí Khả: “………”
Lục Hình Văn: “Là bộ phim anh đóng chính?”
Phí Khả có chút cảm giác xấu hổ bị bắt quả
tang tại trận.
Ý cười của Lục Hình Văn xuyên qua điện thoại
rõ ràng rành mạch mà truyền đến: “Anh đề cử em xem bộ “Xuất Sáo”, phim võ hiệp,
tiết tấu nhanh, không nặng nề làm người ta buồn ngủ.”
Phí Khả đã sớm xem rồi, cậu chuyển chủ đề:
“Ngài vừa xong việc sao?”
Lục Hình Văn: “Buổi tối xong việc, bị Lâm
đạo với biên kịch gọi đi mở cuộc họp một chút, thảo luận về biểu hiện của các
nhân vật ở cảnh sau, thảo luận cho tới bây giờ.”
“Ơ….”
“Hôm nay thế nào? Quay về nhà rồi có phải
cảm giác tốt hơn nhiều không, không còn nặng nề như trong phim phải không?” Lục
Hình Văn hỏi.
Đúng thật, Phí Khả lúc này mới phát hiện,
chính mình đã một ngày không nghĩ tới Tiểu Hòa.
“Phải…..”
“Rời khỏi phim trường sẽ tốt hơn nhiều, cứ
vướng bận trong phim không tốt. Mấy ngày này em đi chơi, hẹn với bạn bè ăn cơm
này kia.”
“Được.” Phí Khả trả lời.
Nói xong mấy câu này, hai người đều trầm mặc,
giống như không biết còn muốn nói với nhau cái gì, lại không muốn cúp điện thoại.
Qua một lúc, bên kia điện thoại truyền đến
tiếng hít thở nhẹ nhàng của Lục Hình Văn, anh ngủ rồi.
Phí Khả biết, anh quay phim cả một ngày, rất
mệt rồi.
Cậu lặng lẽ nghe tiếng Lục Hình Văn hít thở,
không nỡ cúp điện thoại.
Cậu quay về phòng, nằm lên giường, lại
nghe tiếng Lục Hình Văn hít thở thêm một lúc nữa, mới nhấn nút kết thúc cuộc gọi.
Những ngày không có Lục Hình Văn bên cạnh,
giống như là trôi qua thật chậm.
Phí Khả về nhà ở một tuần, ở bên cạnh người
nhà, mang khẩu trang đi dạo khắp đường lớn ngõ nhỏ quen thuộc, lúc quay lại
thành Đông Minh, kỳ nghỉ vẫn chưa kết thúc.
Đoạn thời gian này, cậu mỗi ngày đều nhắn
tin với Lục Hình Văn, Lục Hình Văn có lúc sẽ trả lời ngay, có lúc lại phải đến
rất tối mới trả lời. Hai người gọi mấy cuộc điện thoại, gọi video một lần.
Chẳng có giống trạng thái đang yêu chút
nào.
Phí Khả nghĩ rất nhiều về việc “vì đóng
phim mà phát sinh tình cảm” mà Lục Hình Văn nói, cậu có chút nghĩ không rõ được.
Lục Hình Văn là Lục Hình Văn, cậu sao có thể lẫn lộn giữ Lục tiên sinh và Lý Tề
được? Cậu cảm thấy Lục tiên sinh đang lo lắng quá độ rồi, nhưng cậu cũng không
dám gọi quấy nhiễu công việc của Lục Hình Văn.
Mỗi một ngày, cậu giống như cách xa Tiểu
Hòa hơn một chút.
Tiểu Hòa giống như đã biến trở lại thành một
nhân vật trong phim, ít nhất bây giờ Phí Khả nghĩ về Tiểu Hòa, không còn đau tới
mức trái tim co rút lại.
Cậu không phải Tiểu Hòa, so với Tiểu Hòa,
cậu may mắn hơn rất nhiều.
Từ khi cậu vì biến cố gia đình mà bỏ qua
việc học, bắt đầu chen chân vào giới giải trí, mỗi một ngày đều tự nói với
chính mình rằng phải kiên trì hơn nữa, sẽ có một ngày mọi thứ sẽ tốt hơn. Cậu
đã lớn như vậy, học tập là sở trường lớn nhất của cậu, bỗng nhiên chen chân vào
một lĩnh vực mà cậu hoàn toàn không quen thuộc, cái cảm giác thất bại vô cùng
làm cho cậu muốn ngã gục.
Làm minh tinh, không phải là chuyện sở trường
của cậu, cũng không phải là chuyện cậu thích làm.
Cậu chỉ vì muốn kiếm tiền, mới chen chân
vào giới giải trí.
Dù sau cậu cũng không có việc gì thật sự
yêu thích.
Cậu trong giới giải trí này chen tới chen
lui, may mắn mà gặp được Lục tiên sinh.
Sau đó mọi thứ đều trở nên tốt đẹp, giống
như là kỳ tích.
Bây giờ cuối cùng đã ổn, mọi thứ đều được
giải quyết, nghĩ lại một năm trước, quả thật giống như là nằm mơ.
Lục tiên sinh giúp đỡ cậu, dạy cậu rất nhiều
thứ, giúp cậu lúc đóng phim không còn giống một tên ngốc nữa.
Cậu thậm chí còn quay được một bộ phim điện
ảnh!
Lại nhớ tới hai tháng trong đoàn phim đường
Phổ Khê, Phí Khả quả thật không cách nào tin được.
Đây là loại chuyện cậu có thể làm được
sao?
Cậu cư nhiên có thể diễn được Tiểu Hòa.
Trong lòng cậu biết rõ ràng rằng, đó là bởi
vì Lục tiên sinh, cậu mới có thể hoàn thành vai diễn đó. Không có Lục tiên
sinh, cậu chỉ là một người bình thường.
Ngày cuối cùng trong kỳ nghỉ của Phí Khả,
cậu và ba người bọn lão đại, hẹn nhau đi ăn một bữa cơm.
Trong ba người bọn lão đại, chỉ có lão đại
Tiết Minh Dương học nghiên cứu sinh ngành toán học ứng dụng, lão nhị Lý Triết
Nhiễm học nghiên cứu sinh ngành tài chính, lão tam Hoàng Cẩn tốt nghiệp xong
thì đi làm, đang làm lập trình viên.
Mọi người đều bận rộn, so với Phí Khả còn
bận rộn hơn.
Phí Khả hẹn nửa tháng, bốn người mới có một
ngày tụ họp đầy đủ.
Gặp lại nhau, mọi người vẫn giống y như
lúc còn đi học, ăn cơm, uống rượu, nói chuyện, tán dóc.
Lão đại nói mình học toán học ứng dụng này
học tới chết đi sống lại, uống hai ly rượu xong thì than trời khóc đất, uống
xong một bình, bắt đầu nổ là mình sẽ làm ra được mấy luận văn, muốn trở thành
chuyên gia toán học của trường Đông Minh.
*đại ngưu: đại
khái là một siêu nhân trong lĩnh vực nào đó.
Lão nhị, mơ mộng làm một con cá sấu lớn
trong ngành tài chính, tưởng tượng bản thân mỗi năm kiếm được mấy chục triệu,
tiền hô hậu ủng, biển thành một tên giàu có đại gian đại ác.
Mà lão tam muốn đi làm mấy năm, rồi đi ra
tự mình lập nghiệp.
Mỗi người vẫn là cái bộ dáng nhiệt huyết
dâng trào đó.
Phí Khả hỏi mấy vấn đề mà mình muốn hỏi
xong, cuối cùng hạ quyết tâm.
Ngày tiếp theo, kỳ nghỉ của Phí Khả kết
thúc. Cậu đã sớm đến tòa nhà Lịch Phong, đến phòng làm việc của Miêu Hân để
thương thảo sắp xếp công việc của nửa năm sau.
Hôm nay vốn là nên chọn lựa kịch bản, năm
nay Phí Khả quay phim không ngừng, Miêu Hân thay cậu chọn ra ba bộ phim tốt, ê
kíp tốt mà kịch bản cũng tốt.
Nửa năm sau, Phí Khả quay thêm một bộ nữa
là vừa đủ.
Nếu như cậu chịu khó chút, thì hai bộ cũng
được.
Miêu Hân bày ra sắp xếp công việc của nửa
năm sau, đại diện, quảng cáo, còn có thể phát hành hai ba single. Tốt nhất là
bàn bạc xong với đoàn phim, để cho Phí Khả hát nhạc phim luôn.
Phí Khả bây giờ có thể coi là một tiểu
sinh mới nổi của Lịch Phong, chỉ có một năm hơn, thù lao đã tăng lên mấy lần,
phí quảng cáo đại diện cũng tăng lên mấy bậc.
Miêu Hân hí ha hí hửng, vui vẻ đến mức
quên sạch cái đoạn tình cảm không ổn định của cậu và Lục ảnh đế.
Cô đưa đến trước mặt Phí Khả ba bộ kịch bản,
bá đạo mà nói: “Tùy ý lựa chọn, xem em thích bộ nào.”
Cô còn in ra báo giá thù lao đóng phim của
từng bộ, đề Phí Khả xem thử.
Nhưng cô hoàn toàn không ngờ rằng, cái câu
cô chờ đợi “Trời ơi Hân tỷ, thù lao sao lại cao như vậy” hoàn toàn không có, mà
là ----
“Hân tỷ, em muốn quay lại trường học, muốn
thi nghiên cứu sinh, học ngành tài chính.”
Chương bình thường
tầm 4000-5000 từ, có chương tầm có 3000, chương H, 7200 từ.
Muốn giết người hay gì…
Muốn giết người hay gì…
Chương 71
Cám ơn chủ nhà.
Trả lờiXóaCâu nói này của Khả Khả đã nghi từ đầu rồi
Trả lờiXóaTui cũng nghi khả năng Khả Khả sẽ đi theo hướng về kinh doanh tài chính gì từ đoạn ông Lục ổng còn có 5 triệu rồi. Quả nhiên :))))
Trả lờiXóaTội nghiệp Hân tỷ từ đầu truyện tới cuối truyện =)))
Trả lờiXóa